Chuyện ở Chicago - hay còn gọi là Chí Thoòng - thành phố gió
Manage episode 444938483 series 3551769
- Zu là một cô gái rất cừ – rất đáng để học hỏi và để yêu quý thật nhiều. Zu có thể nói chuyện với bất kì ai, nói rất nhiều, thao thao bất tuyệt, nhưng cũng có thể im lặng cả tuần trời. Giỏi là chưa đủ, đức khiêm cung là thứ mà tôi học được rất nhiều từ cô em bé nhỏ này. Hàng ngày trên newsfeed của tôi vẫn hiện ra một vài thậm chí rất nhiều bạn trẻ “kêu gào” một cách “hốt hoảng” quá lố “đầy giật gân” về tĩnh, về thiền tịnh nhưng thật ra trong tâm thì đầy bão tố. Ở Zu dù chẳng bao giờ nói ra, nhưng cô ấy rất “tĩnh”, và “tĩnh thật thông minh” và luôn biết rất rõ mình đang ở đâu trong hành trình cuộc đời mình. Chu du khắp nơi trên thế giới, một người trẻ với lòng nhiệt thành luôn hừng hực với thế giới bao la, chẳng phải là thứ hành trang quý mà cả đời ta cần dành dụm hay sao?
- Chí Thoòng là tên gọi thân thương chúng tôi dành cho Chitown – Chicago – thành phố đầy gió đầy quyến rũ mà chúng tôi “tự nhiên” “dại dột” yêu ngay từ mùa hè đầu tiên đặt chân đến. Ở đây, gió không bao giờ ngừng thổi và ngay giữa nhịp thị thành ồn ào đó vẫn luôn có chỗ cho một bà lão ngồi chơi cả ngày với chim bồ câu, tĩnh lặng nhìn nhịp đời trôi chảy. Chúng tôi tin là mình may mắn khi được yêu Chicago vì đó là một cô gái có hồn và gương mặt không góc chết. Cô ấy có thể xinh đẹp rực rỡ giữa nắng hè Mid-west rồi đột nhiên thuỳ mị hẳn giữa điệp trùng “thu vàng” làm tung bay tóc, và rồi một sáng ta thấy má mình ửng đỏ, hơi thở phất phơ đầy khói và mỉm cười hít hơi lạnh của đông về trong cảnh lung linh của tuyết. Và xuân nồng, và lộc mới, cô gái này luôn đẹp dù ở bất cứ góc nào. Chúng tôi tin là sau hai năm ở đất này, hiểu rõ thứ “Vibe” kì diệu mà không thành phố nào có được, cũng là lý do khiến cho Chí Thoòng lạ mà vẫn dịu đến vậy.
3. Và chúng tôi, hai đứa du học sinh được run rủi học cùng thành phố, cái xong tự nhiên thấy mình cũng giống nhau lạ. Hay len lén giấu những chộn rộn xôn xao của những tâm hồn “hoa ti gôn” vào những góc khuất để giả vờ là không quan tâm nhưng thật ra làm sao giấu được bản chất của những người sống bằng trái tim “chưa bao giờ nguội lạnh” trước cảnh, trước người và nhip sống quanh mình để luôn dũng cảm hú hét ầm lên với chính mình về lòng nhiệt thành dành cho cuộc sống. Chúng tôi cách nhau cả thảy là 7 trạm tàu (4 tàu đỏ và 3 tàu tím) và cùng sống ngay sát bên hồ Michigan, cả hai hiểu nhau như lòng bàn tay, hiểu rõ những lúc hay “moody” nhất. Zu “phát minh” ra danh hiệu “Đại ka” để rồi mình lấy đó làm trách nhiệm cho cả đám đàn em cùng lứa FB 2015 cùng vượt biển. Chúng tôi cùng vượt qua những lần đói no cùng nhau. Đói no là một từ nghe có vẻ cliche và “Ngô Tất Tố” nhưng thật ra nó hoàn toàn chính xác khi miêu tả về những tình huống này. Cô em sẵn sàng Wire nóng vét túi toàn bộ tiền cho thằng anh mua bánh mì cầm cự những ngày cuối tháng. Những ngày gần cuối của Zu ở thành phố gió, hai anh em lang thang qua những con phố quen để lại mỉm cười với cô gái Chicago – đẹp không tì vết, để thấy kỉ niệm ăm ắp ở khắp nơi, để tai vẫn nghe văng vẳng tiếng tàu đỏ báo ga sắp tới để thấy mình lại “len lén” mắt cay tay vẫy cho những cuộc chia tay “cần phải có” của đời người.
À mà không! Chia tay nghĩa là “hẹn gặp lại” mà, em gái nhỉ 🙂
6 episódios